Cảm ơn em đã đến với tôi mùa hè ấy



     Cũng đã một năm kể từ lần đầu tôi đọc xong "Dám kháng chỉ? Chém!" của tác giả Lam Ngả Thảo. Một tác phẩm mà, như một bản nhạc yên lành, từng nốt từng nốt vẫn còn đọng lại một cách rõ ràng trong tôi đến hôm nay. Một tác phẩm mà, tựa như một buổi trưa hè rộn rã. Một tác phẩm mà, sau đây tôi sẽ gọi là "em", như gọi một người yêu.

     Tôi gặp em lần đầu là tháng Chín năm 2023, sau đó tạm dừng đọc đến hè 2024 thì hoàn thành phần còn lại. 

     Mùa hè năm ấy, tôi để lỡ mất ước mơ của mình. Tôi ý thức được sẽ không có cơ hội nào để làm lại nữa. Thì... em bước đến, thật nhẹ nhàng như một cơn gió, thổi vào tâm hồn buồn thảm của tôi làn gió trong lành. Giờ đây, sau một năm, tôi muốn viết vài dòng để lưu lại những tháng ngày bên em...

     Tóm tắt:

     Tiểu hoàng đế Đại Trần lên ngôi không được bao lâu thì đất nước bị thôn tính, hoàng đế tháo chạy, mà An Dật - sư đồng của hoàng đế cũng lâm vào cảnh tha hương cầu thực, sống nay đây mai đó. Mà kẻ thôn tính Đại Trần không ai khác chính là hoàng đế Đại Tề - Phượng Triều Văn. 

     Người mà, khi còn là thái tử Đại Tề đã chứng kiến An Dật bị bạch nguyệt quang của nàng đá xuống sông. Người mà, sau đó biết được nàng không phải nam nhi mà là nữ. Người mà, sau này khi nàng tham gia quân đội - trở thành kẻ địch của hắn, hắn lại sai người bắt nàng về doanh trại của mình. Người mà, sau này khi trở thành Hoàng đế Đại Trần vẫn ngày ngày cho người đi tìm "An tiểu tướng quân" năm xưa về.

     "Thời thế tạo anh hùng, thời thế cũng tạo kẻ nhát gan" An Dật là tướng quân của tiền triều, là phạm nhân theo lý sẽ bị xử chém, tình cảnh của nàng sau khi về lại kinh thành thật sự biến thành một bộ dạng nhát gan, không còn khí thế oai phong lẫm lẫm của ngày nào. 

     Nàng chỉ muốn toàn tâm toàn ý giữ được mạng sống nhỏ bé của mình.

     Vậy mà, mong muốn duy nhất thẳm sâu bên trong Phượng Triều Văn, chính là không để mất nàng như trong những năm tháng thiếu thời.

     Về nữ chính An Dật:

     Nàng là một người mạnh mẽ. Từ nhỏ sống với phụ thân, mẫu thân mất sớm, cũng đã phần nào bị cuốn trong vòng xoáy tranh quyền đoạt vị. Cha nàng dạy dỗ nàng như nam nhân, cũng cho nàng cải nam trang, đánh đòn không thương tiếc. Khi Phượng Triều Văn mở cuộc chinh phạt Đại Trần, An Dật cũng nhập ngũ. Hằng ngày khổ luyện như bao trai tráng khác.

     Yến Bình là thanh mai của nàng, cũng là người nàng thầm mến. Ngày trời mưa tầm tã, ngày An tướng quân từ giã cõi đời, nàng chạy đến tìm Yến Bình. Hắn không do dự mà đấm nàng một cái thật mạnh vào ngực rồi rời đi cũng nữ nhân khác. Tất cả mọi nhiệt huyết, tình cảm của thiếu nữ chết tại đấy.

     Ở phần đầu truyện, ta ngỡ An Dật chỉ là một nhân vật hóm hỉnh hài hước, có chức vị gì đó. Khép lại câu chuyện mới thấy, tác giả xây dựng một nữ chính gan lì hơn bao giờ hết, chịu những tổn thương về cả thể chất và tinh thần, nhưng cũng vẫn chỉ là một người con gái cần được bảo vệ chở che.

     Hình ảnh Yến Bình đấm An Dật vào trời mưa đó, là một hình ảnh để lại nhiều cảm xúc trong lòng độc giả. An Dật hiện lên là một nhân vật sinh động, đa tầng cảm xúc dưới ngòi bút tinh tế của Lam Ngả Thảo. Việc kể câu chuyện dưới góc nhìn của nữ chính cũng là một phần khiến độc giả hiểu hơn về nội tâm, câu chuyện và tuổi trẻ của cô.
     

    Hành trình trưởng thành 

     Em không chỉ là chuyện ngày một ngày hai, mà là cả một hành trình của tuổi trẻ. Các nhân vật lớn lên về cả thể xác và tâm hồn. Và sự lớn lên ấy phải đánh đổi bằng biết bao mồ hôi mất mát thương tổn và cả những âu lo. 

     Một Phượng Triều Văn đã từng cô đơn biết bao nơi cung đình hiểm ác. Đã từng bị ám sát khi mới chỉ là một tiểu hoàng tử.

     Một An Dật dành tất cả nhiệt thành để yêu một người trong những năm tháng thiếu niên và rồi nhận ra đoạn tình cảm của mình thật non nớt thơ ngây, và rằng hắn vốn dĩ không phải nơi cô thuộc về.

     Đâu chỉ các nhân vật lớn lên. Bản thân độc giả cũng thấy hồn mình mở ra, lớn lên để cùng cảm nhận mọi cảm xúc trong truyện. Vừa ngọt ngào vừa đau đớn. Vừa hài hước vừa xúc động.

     Kết cục 

     Bật mí rằng, kết của câu chuyện là happy ending.

     Vừa như cổ tích, ngọt ngào có, thử thách có. Lại cũng không giống cổ tích. Không giống ở chỗ, Em không dừng lại ở việc hai người đến bên nhau rồi kết thúc mà còn miêu tả cuộc sống tiếp theo sau đó. 

     (vẫn phải trải qua một chút thử thách nho nhỏ)

     Mong muốn:

     Mong muốn 1: mong tôi có thể ghi nhớ em, như một người bạn thực sự. Mong rằng tôi có thể lưu giữ hình ảnh của em trong tâm trí mình một cách trọn vẹn, chính xác đến tận những năm tháng sau này.

     Mong muốn 2: mong tôi có thể tìm thấy nhiều người bạn khác ý nghĩa, đẹp đẽ giống như em, cùng tôi từ từ khôn lớn, từ từ trưởng thành.

     Mong muốn 3: mong rằng tôi có thể rước em về nhà. (Bật mí rằng, bản sách giấy có 1 ngoại truyện mà bản mạng không có)

     Mong muốn 4: mong rằng em có thể một lần nữa được sinh ra trong những hình hài khác. Và rằng, dù em ở phiên bản nào, hình hài nào, tình cảm của tôi dành cho em vẫn không bao giờ thay đổi, vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu.

     (Ý tôi là, mong muốn truyện được chuyển thể sang các dạng khác như phim, phim hoạt hình, truyện tranh,...chứ không chỉ dừng lại ở truyện chữ. Để nhiều người biết đến Em hơn)

...

     Gặp được em, là một điều may mắn.
     
     Cảm ơn em, vì đã đến với tôi, trong mùa hè ấy....


20/6/2025

Nhận xét